Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu tình yêu dang dở thì đã sao? Ít nhất cũng đã có ai đó cùng ta đi qua một đoạn đường và ký ức của ta trở thành những kỷ niệm. Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu con tim mãi khóa như thế! Yêu và được yêu là quyền của bất cứ cô gái nào.
Mùa yêu đầu – MƠ MỘNG, nó đặt tên tình yêu tuổi học trò hồn nhiên ngây thơ pha màu của mộng mơ và hứa hẹn. Mùa yêu đầu, nó bắt đầu tình yêu chỉ với một cái liếc nhìn nháy mắt của một anh chàng khóa trên bảnh bao.
Mùa yêu đầu, nó và anh cùng đến trường với những ước mơ hoài bão chung, hạnh phúc giản đơn dễ thương là cái nắm tay nhẹ nhàng, ánh nhìn e thẹn rụt rè để chúc nhau “Happy Valentine”
Mùa yêu đầu, nó bắt đầu biết nhớ biết thương một người dưng ngoài gia đình và người thân khi xa nhau.
Mùa yêu đầu, ước mơ và hoài bão ngày ấy chia đôi hai con đường, cả anh và nó chúc nhau hạnh phúc và thành công làm bạn đồng hành trên đoạn đường còn lại. Nhẹ nhàng đến và cũng nhẹ nhàng đi.
Mùa yêu thứ hai – CHIA LY, cái tên luôn gợi nhớ về những ký ức đau buồn, nó và anh bắt đầu tình yêu trên cơ sở của tình bạn lâu năm.
Mùa yêu thứ hai, anh và nó cùng nhau chia sẻ niềm vui nỗi buồn. Có anh bên cạnh để giúp nó xoa dịu những nỗi buồn, chữa lành những vết thương lòng, cười cùng những niềm vui và phác họa hạnh phúc tương lai của những ước mơ chung.
Mùa yêu thứ hai, hạnh phúc của anh không còn là hạnh phúc của nó. Anh lao vào những mối quan hệ mập mờ không đặt tên, anh bắt đầu những tình yêu mới chớp nhoáng và chia tay cũng trong âm thầm dù anh vẫn còn ở vị trí là người yêu của nó.
Mùa yêu thứ hai, nó mỉm cười bên những niềm đau. Nó không còn đủ dũng khí để giữ tình bạn với anh sau một vài tiếng nói còn chưa mở thành hình vướng trong miệng anh giây phút chia tay “Chia tay đi, anh có người khác rồi”.
Mùa yêu thứ ba – HY VỌNG, tiếp tục đặt tên cho tình yêu, nó mỉm cười với chính mình, nước mắt của nỗi buồn chia tay nhưng lại là hạnh phúc cho một hy vọng mới.
Mùa yêu thứ ba, đến và đi đều nhẹ nhàng, một cảm giác quen thuộc thân thương gợi nó nhớ đến mùa yêu đầu.
Mùa yêu thứ ba, anh và nó quen nhau qua một buổi tiệc sinh nhật, qua một ánh nhìn, qua một nụ cười, qua những cuộc gọi và qua những món quà anh tặng trong những dịp lễ. Mang những vết thương lòng của mùa yêu trước, nó chấp nhận làm người yêu của anh chỉ với một lý do để quên người cũ.
Mùa yêu thứ ba, anh vẫn chăm lo chu đáo, vẫn ân cần quan tâm, vẫn thường xuyên bên nó những khi nó cần và trân trọng tình yêu ấy bằng cả trái tim. Vết thương lòng nơi nó đã mờ dần theo năm tháng bên anh, nó bắt đầu biết cười thật sự sau những năm tháng dài sống với sự giả tạo mặc định nụ cười rập khuôn trên gương mặt của mình, nó bắt đầu biết hy vọng vào thứ tình cảm đã từng được gọi tên là yêu. Nhưng… nó vẫn chưa yêu anh và vẫn chưa quên…người cũ.
Mùa yêu thứ ba, hy vọng tình yêu nhen nhóm trong tim nó. Để con tim sẵn sàng cho một mối tình nghiêm túc và để chân tình của anh được nhận lại hạnh phúc, nó nên buông tay anh ra. Vẫn là cuộc hẹn như thường lệ, anh và nó đi dạo qua những địa điểm quen thuộc của hai đứa, đến những nơi đẹp nhất trong thành phố, ánh nhìn của anh trở nên xa xăm nhưng nụ cười vẫn tươi như mọi khi, anh nói: “Không nên để những kết thúc buồn hay bất cứ điều gì gợi buồn ở những nơi đẹp như thế này, anh chỉ muốn những ký ức đẹp của chúng ta gắn liền với cảnh đẹp và nhắc anh nhớ chúng ta cũng từng rất đẹp đôi thay vì nước mắt rơi khi đi ngang qua nơi này.”
Vì thế, lời chia tay nó nói ra là tại một quán café cóc nhỏ, nằm trong góc của một con đường cụt gần nhà nó vì nó nghĩ chắc chắn anh sẽ chẳng bao giờ quay lại nơi này. Nó quay lưng đi trong nước mắt, tiếc cho một cuộc tình không trọn vẹn với anh, tiếc cho một trái tim chân thành đã không nhận được sự phúc đáp đáng có, tiếc cho sự tổn thương nó gây ra cho anh, tiếc cho con tim nó vẫn đang trong quá trình bắt đầu tự chữa lành vết thương nên không thể yêu anh,…nó khóc nhưng lại mỉm cười với hy vọng ngày mai con tim có thể yêu và cảm xúc có thể được sinh ra một lần nữa. Anh vẫn đứng đó, nhìn nó và mỉm cười chúc nó sớm tìm được cảm xúc cũng như tình yêu trong đời nhưng khóe mắt anh đỏ hoe. Cảm ơn anh, mùa yêu thứ ba.
Những mùa yêu đã qua, giờ đây nhìn lại nó mỉm cười, hạnh phúc sinh ra từ những niềm đau, vết thương lòng cũng không còn ám ảnh, nỗi đau cũng đã được xoa dịu, và con tim cũng có đủ dũng khí mở cửa lại một lần nữa.
Này cô gái chịu tổn thương vì tình yêu, cô gái luôn tự khóa cửa con tim mình, cô gái luôn xù lông trước những niềm tin và hy vọng, cô gái không muốn yêu.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, tình yêu sẽ mang niềm tin và hy vọng đến bên nàng
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu có thất vọng thì đã sao? Ta lại tìm kiếm một hy vọng mới, thế thôi.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu có đau khổ thì đã sao? Thời gian luôn là phương thuốc cho mọi loại tâm bệnh và vết thương lòng.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu tình yêu dang dở thì đã sao? Ít nhất cũng đã có ai đó cùng ta đi qua một đoạn đường và ký ức của ta trở thành những kỷ niệm.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, nếu con tim mãi khóa như thế, nàng sẽ mãi chỉ một mình đơn độc với những nỗi buồn của riêng mình.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, những hạnh phúc của tình yêu và cả những nỗi buồn của tình yêu sẽ dạy cho nàng trưởng thành cũng như mạnh mẽ hơn rất nhiều trước những chông gai của cuộc sống.
Này cô gái, hãy cứ yêu đi, vì yêu và được yêu là quyền của bất cứ cô gái nào.
nguồn: